Trắc nghiệm Ngữ văn 8 Bài 5 Văn bản 1 – Trưởng giả học làm sang là một trong những đề thi thuộc Bài 5 – Những câu chuyện hài trong chương trình Ngữ văn 8. Trưởng giả học làm sang là một truyện cười dân gian đặc sắc, phê phán sâu cay thói học đòi, chạy theo hình thức một cách lố bịch của những kẻ giàu có nhưng thiếu hiểu biết. Bằng giọng điệu dí dỏm và tình huống hài hước, câu chuyện mang lại tiếng cười đồng thời truyền tải bài học sâu sắc về nhân cách và giá trị sống.
Để làm tốt đề thi trắc nghiệm này, học sinh cần nắm rõ đặc điểm truyện cười dân gian, nghệ thuật gây cười qua tình huống, lời nói và hành động nhân vật. Trọng tâm kiến thức gồm: cách xây dựng nhân vật theo lối điển hình hóa, thủ pháp phóng đại và đối lập, cũng như thông điệp phê phán xã hội ẩn sau tiếng cười. Văn bản không chỉ giúp học sinh giải trí mà còn rèn luyện khả năng phân tích, cảm nhận giá trị nhân văn của truyện dân gian.
Hãy cùng Dethitracnghiem.vn tìm hiểu về đề thi này và tham gia làm kiểm tra ngay lập tức!
Trắc nghiệm Ngữ văn 8 Bài 5 Văn bản 1 – Trưởng giả học làm sang
Câu 1. Ông Giuốc-đanh có hoàn cảnh, xuất thân như thế nào?
A. Trong một gia đình thượng lưu quí tộc
B. Trong một gia đình thương nhân giàu có
C. Trong một gia đình trí thức
D. Trong một gia đình nông dân
Câu 2. Đặc điểm nổi bật của “bộ áo lễ phục đẹp nhất triều” của ông Giuốc-đanh là gì?
A. Màu đen
B. Hoa ngược
C. Trang nhã, rẻ tiền
D. A và B đúng
Câu 3. Thái độ của ông Giuốc-đanh khi nghe bác phó may giải thích những người quí phái đều mặc áo may hoa ngược như thế nào?
A. Chê chiếc áo may hoa ngược và yêu cầu bác phó may phải may lại
B. Chấp nhận chiếc áo may hoa ngược và tỏ ý muốn mặc thử nó
C. Tán thưởng vẻ sang trọng của chiếc áo may hoa ngược
D. Thắc mắc vì sao những người quí phái lại mặc áo hoa ngược
Câu 4. Qua thái độ của ông Giuốc-đanh với chiếc áo may hoa ngược, em thấy ông ta là người như thế nào?
A. Dốt nát, kém hiểu biết
B. Cầu kì trong vấn đề ăn mặc
C. Thích những cái lạ mắt
D. Hài hước và hóm hỉnh
Câu 5. Bác phó may đã làm gì để lợi dụng tính cách học đòi làm sang của ông Giuốc-đanh?
A. Giải thích cho ông Giuốc-đanh biết rằng việc may áo ngược hoa là phù hợp với kiểu cách của người quí phái
B. May thêm một chiếc áo cho riêng mình bằng chính tấm vải ông Giuốc-đanh đặt để may bộ lễ phục
C. Đem theo những người thợ phụ giúp ông Giuốc-đanh mặc theo cách thức của những người quí phái để moi tiền của ông ta
D. Tất cả đáp án trên
Câu 6. Thái độ của ông Giuốc-đanh trước việc “đến mất tong cả tiền” để thưởng cho các chú thợ phụ như thế nào?
A. Không hề tiếc rẻ mà sẵn sàng cho hết để học làm sang
B. Có tiếc tiền nhưng vẫn sẵn sàng cho hết để được làm sang
C. Không muốn mất tiền vì những việc đó
D. Tức giận vì phải mất tiền thưởng cho những chú thợ phụ
Câu 7. Vì sao ông Giuốc-đanh thưởng tiền cho các chú thợ phụ?
A. Vì họ đã gọi ông ta là “ông lớn”, “cụ lớn”, “đức ông”
B. Vì họ giúp ông ta mặc bộ lễ phục theo đúng thể thức quí phái
C. Vì họ đã khen nức nở bộ lễ phục của ông Giuốc-đanh
D. Vì học đã hầu hạ ông ta rất chu đáo
Câu 8. Sự hài lòng, mãn nguyện của ông Giuốc-đanh khi mặc bộ lễ phục thể hiện ở câu nói nào?
A. Ồ! Thế thì được đấy
B. Đã bảo không àm. Bác làm thế này được rồi
C. Thưa, đây là bộ áo lễ phục đẹp nhất triều, và thích hợp nhất
D. Ấy đấy, ăn mặc ra người quý phái thì thế đấy! Cứ bo bo y phục trưởng giả, thì chẳng có ai gọi là “Ngài quý tộc!”.
Câu 9. Vì sao ông Giuốc-đanh cho rằng các chú thợ phụ gọi mình là “đức ông là vừa phải”?
A. Vì ông đã mãn nguyện với những lời tung hô đó
B. Vì ông sợ mất tong cả tiền để thưởng cho các chú thợ phụ
C. Vì ông không thích được tâng bốc, nịnh hót
D. Vì ông thấy đó là những lời giả dối
Câu 10. Hành động may một bộ lễ phục “đẹp nhất triều” với hoa ngược của ông Giuốc-đanh cho thấy điều gì về sự hiểu biết của ông ta về giới quý tộc?
A. Sự mù quáng, thiếu kiến thức và chỉ dựa vào những hình thức bề ngoài kỳ dị để cố gắng bắt chước giới quý tộc.
B. Sự sáng tạo và muốn tạo ra phong cách riêng biệt.
C. Sự tiết kiệm và muốn tận dụng những gì mình có.
D. Sự tinh tế và am hiểu về thời trang quý tộc.
Câu 11. Bác phó may và những người thợ phụ đã khai thác điểm yếu nào của ông Giuốc-đanh để trục lợi?
A. Sự hào phóng và tốt bụng.
B. Sự thông minh và dễ tin người.
C. Sự ngu dốt, háo danh và khát khao trở thành quý tộc.
D. Sự cô đơn và muốn tìm kiếm bạn bè.
Câu 12. Câu nói “Ấy đấy, ăn mặc ra người quý phái thì thế đấy! Cứ bo bo y phục trưởng giả, thì chẳng có ai gọi là “Ngài quý tộc!”” của ông Giuốc-đanh thể hiện điều gì về quan niệm của ông ta về sự quý phái?
A. Sự quý phái nằm ở phẩm chất đạo đức và tri thức.
B. Sự quý phái không quan trọng, quan trọng là sự giàu có.
C. Sự quý phái chỉ nằm ở vẻ bề ngoài, cách ăn mặc khác thường và những danh xưng giả tạo.
D. Sự quý phái là điều tự nhiên, không cần phải cố gắng học đòi.
Câu 13. Hành động thưởng tiền một cách hào phóng cho những người gọi mình bằng những danh xưng quý tộc giả tạo của ông Giuốc-đanh cho thấy điều gì về giá trị mà ông ta theo đuổi?
A. Ông ta coi trọng tiền bạc hơn danh tiếng.
B. Ông ta là người biết ơn và trân trọng sự giúp đỡ của người khác.
C. Ông ta coi trọng những lời tâng bốc, nịnh hót và những hình thức bề ngoài của sự quý phái hơn là giá trị thực chất.
D. Ông ta muốn dùng tiền để mua sự kính trọng của người khác.
Câu 14. Đoạn trích “Trưởng giả học làm sang” sử dụng yếu tố gây cười nào là chủ yếu?
A. Tình huống bất ngờ, oái oăm.
B. Ngôn ngữ hài hước, dí dỏm của các nhân vật.
C. Sự khôi hài trong tính cách và hành động của nhân vật ông Giuốc-đanh do sự dốt nát và học đòi lố bịch.
D. Sự châm biếm sâu cay đối với xã hội đương thời.
Câu 15. Theo em, tác giả Molière muốn gửi gắm thông điệp gì qua nhân vật ông Giuốc-đanh?
A. Cần phải biết quý trọng những giá trị truyền thống của gia đình.
B. Nên sống giản dị, chân thật với bản thân.
C. Phê phán những kẻ dốt nát, học đòi làm sang một cách lố bịch, đồng thời cảnh tỉnh về sự nguy hiểm của thói háo danh và sự thiếu hiểu biết.
D. Khuyến khích mọi người nên cố gắng vươn lên trong xã hội.
Câu 16. Nếu ông Giuốc-đanh sống trong xã hội hiện đại, theo em, những biểu hiện học đòi làm sang của ông ta có thể là gì?
A. Cố gắng sử dụng hàng hiệu đắt tiền một cách phô trương, bắt chước lối sống của những người nổi tiếng trên mạng xã hội mà không hiểu rõ giá trị thực.
B. Chăm chỉ học hỏi và trau dồi kiến thức để nâng cao bản thân.
C. Sống giản dị và tiết kiệm.
D. Tự hào về xuất thân và những giá trị truyền thống của gia đình.
Câu 17. Thái độ của những người xung quanh (bác phó may, thợ phụ) đối với việc học đòi làm sang của ông Giuốc-đanh là gì?
A. Ngưỡng mộ và tôn trọng.
B. Ghen tị và xa lánh.
C. Lợi dụng để trục lợi và chế giễu ngầm.
D. Cảm thông và muốn giúp đỡ ông ta.
Câu 18. Câu nói “Cứ bo bo y phục trưởng giả, thì chẳng có ai gọi là “Ngài quý tộc!”” của ông Giuốc-đanh cho thấy sự nhầm lẫn cơ bản nào trong nhận thức của ông ta?
A. Ông ta không phân biệt được sự giàu có và sự quý phái.
B. Ông ta cho rằng sự quý phái chỉ nằm ở hình thức bên ngoài mà không cần có nội dung bên trong.
C. Ông ta đánh giá quá cao vai trò của y phục trong việc xác định địa vị xã hội.
D. Tất cả các đáp án trên.
Câu 19. Theo em, những người học đòi làm sang như ông Giuốc-đanh thường gặp phải những hậu quả gì?
A. Trở thành trò cười cho người khác, bị lợi dụng về vật chất và không bao giờ đạt được sự quý trọng thực sự.
B. Được mọi người ngưỡng mộ và kính trọng vì sự cố gắng thay đổi bản thân.
C. Sống hạnh phúc và thành công hơn.
D. Không gặp phải hậu quả gì nghiêm trọng.
Câu 20. Bài học sâu sắc nhất mà em rút ra được từ đoạn trích “Trưởng giả học làm sang” là gì?
A. Cần phải sống chân thật với bản thân, không nên cố gắng bắt chước một cách lố bịch những điều không phù hợp với mình. Giá trị thực của một con người nằm ở tri thức, phẩm chất đạo đức chứ không phải ở vẻ bề ngoài hay những danh xưng giả tạo.
B. Nên cố gắng thay đổi bản thân để hòa nhập với xã hội thượng lưu.
C. Tiền bạc có thể mua được tất cả, kể cả sự quý phái.
D. Không nên tin tưởng vào những lời tâng bốc, nịnh hót.